5 thg 12, 2010

Xót xa..niềm tin của tôi đâu???



Em chênh vênh trong một chiều hiện tại, chênh vênh trong cái gọi là tình bạn, tình thân, tình yêu..
Nước mắt chẳng rơi vì những điều vô bổ, kỉ niệm k đáng có cũng đã thành hư vô, chỉ tiếc, lòng tin vừa chớm nở, đã vội tàn nhanh chóng

Hôm qua, em học cách đặt lòng tin vào một vài người, học cách chia sẻ, vị tha, học cách quan tâm đến những người em quý trọng..hôm nay mọi thứ trở nên quá mờ nhạt, nhạt vị nước mắt, nhạt cái gọi là yêu thương, sống..làm sao sống giữa bộn bề những con người mà k biết thù hay bạn, hnay thân quen như một người tri kỷ, ngày mai trở ngược lại đâm thẳng vào tim ta từng nhát mà k chút xót xa..

Em thương cái tâm hồn nhỏ bé của mình, thương cái trái tim đầy những vết sẹo, làm sao mà nó nguyên vẹn khi những đợt sóng cứ ùa về, lăn tăn, mạnh có, nhẹ có, nhưng cũng đủ làm một người ngả rồi đến nghiêng

Hôm nay, em đã ngã ngay trên khu vườn niềm tin bé nhỏ của mình, chẳng đủ sức để tin thêm ai nữa, niềm tin bé nhỏ nhưng mất đi lại gây cảm giác đau đớn tốt cùng, có lẽ em cần phải đc đậy trong lòng kính, nơi đó an toàn và hợp với em hơn

Người với người..sống với nhau bằng cái gì????