6 thg 4, 2012

Ngủ đi anh


Ngủ đi anh, đừng chiêm bao mộng mị
Ngoan giấc nồng chuẩn bị đón bình minh
Em gửi rồi vào anh những niềm tin
Những vốn liếng em đinh ninh không mất.

Ngủ đi anh, những phũ phàng có thật
Rất đời thường, tất cả sẽ qua mau
Hãy thắp lên lòng bởi những khát khao
Để sóng gió không tài nào cản được.

Ngủ đi anh, đời còn nhiều mơ ước
Đừng để buồn phiền rượt đuổi giấc mơ
Anh sẽ chẳng bao giờ thấy bơ vơ
Nếu đã mỉm cười với bài thơ em viết.

Ngủ đi anh, đời còn dài... em biết
Đừng chối từ khi khắc nghiệt ghé ngang
Hãy song hành cùng sóng gió trần gian
Rồi hạnh phúc sẽ mang anh về đích.

Ngủ đi anh, ngoài trời đêm tối mịt
Hoa, lá, cành đang khít sát vào nhau
Em gửi về anh một giấc chiêm bao
Mà trong đó yêu thương vào rất khẽ.


Ngủ đi anh, em sẽ nhìn và vẽ
Bức tranh đời, buồn xen kẽ niềm vui
Thật bất ngờ khi nhìn ngược nhìn xuôi
Cũng chỉ thấy hai đứa mình trong đó.

Ngủ đi anh, đừng cau mày nhăn nhó
Anh phiêu bồng, em chưa tỏ đường thăm
Nhưng em biết anh vẫn bước lặng thầm
Dõi theo em trên trăm ngàn con phố.

Ngủ đi anh, để nụ cười khắc khổ
Bỗng rạng ngời như vô số người qua
Có một người mỏng như cỏ như hoa
Đang cần lắm bàn tay anh chăm sóc

Ngủ đi anh, đừng bao giờ trằn trọc
Buông tiếng thở dài dọc giấc ngủ ngoan
Mở mắt ra anh đừng thấy bàng hoàng
Bởi giấc mộng kinh hoàng nhưng có thật.

Ngủ đi anh, đừng rung lên tiếng nấc
Đừng tiếc gì mất mát đã ra đi
Xuân bên anh vẫn ngỏ tiếng thầm thì
Xin hãy nở nụ cười vì ngày mới.

Ngủ đi anh, những tháng ngày sắp tới
Sẽ dịu dàng, phơi phới hơn ngày qua
Anh nhìn xem, ở một góc quê nhà
Vẫn chờ đón anh nơi xa về đến.

Ngủ đi anh, người em yêu mến
Chẳng sức mạnh nào cản định mệnh được đâu
Em hai tay xin một nửa phần sầu
Để nước mắt đừng rơi lâu hơn nữa.

Ngủ đi anh và nhớ lời anh hứa
Em vẫn hoài đợi giữa những lặng thinh
Vì em biết tất cả những ân tình
Em đã có từ ánh nhìn của anh.
Ngủ đi anh, ngày mai trời lại sáng...