28 thg 10, 2011

Tùy Bút


Đừng bắt tôi phải nói
Những điều giấu trong tim
Sáng chủ nhật im lìm
Ngồi bên hè phố vắng.

Ly café không đắng
Ngậm đá đến mềm môi
Tóc ngang vai bối rối
Mắt còn vương nắng trời.

Đừng bắt tôi nghĩ tới
Một người quá xa xôi
Gió từ lòng hồ thổi
Cũng khiến tâm rối bời.

Đừng bắt tôi phải nhắc
Những gì rất đẩu đâu
Ôi chuyện xưa, xưa nữa
Đã nhạt theo gió mùa.

Thế mà vẫn còn nghĩ
Ôi! vạn sự trong lòng
Sao không nằm nguôi nghỉ ?