26 thg 2, 2011

Viet cho rieng em


Một ngày , có vô vàn lần cảm xúc em trùng nhau đến đáng sợ . Này thì nhớ mong , này thì ngóng trông , này thì mến thương , này thì hận thù , này thì căm ghét .. Để rồi nổi bật trong những mâu thuẫn là cảm giác thèm bình yên – đã nguội lạnh rồi .

Em cứ chậm rãi đi từng bước , chậm rãi sống từng nhịp , cảm giác bị bỏ bê lại đằng sau , em mặc kệ . Có lẽ lâu rồi không tha thiết cặm cụi làm việc gì nữa , không muốn bận bịu suy nghĩ quan tâm dùm cho ai , em là em – độc lập , thờ ơ và .. chai lì . 

Em không mấy thích việc làm mới những vết sẹo , thế mà đôi lần lại vô ý lại chà đạp lên nó bằng cách lục tung mọi thứ trong miền kí ức xưa , hơi mủi và chạnh lòng một chút , nhưng riết rồi lại quen , riết rồi thành trơ ra , nước mắt cứ chảy theo thói quen .. không tiếng nấc , không thở dài , không than vãn , không rên rỉ .

Mặc thêm áo và bước ra ngoài phố . Trong đôi mắt sâu hun hút vẫn sẽ nuôi giữ một ánh nhìn ? – Không ! Chỉ quen ngoái đầu lại . Chẳng còn dẫu em cứ cố tìm kiếm – những cái ôm từ phía sau ..

Sẽ có những lúc như thế này , khi em mệt mỏi , lười nhác sau một thời gian dài lừa dối với chính bản thân . Em còn yêu ? Dẫu lối về ngày nào cũng đã khác lắm rồi , dẫu người ta đã chẳng còn thèm đi ngang qua chốn ấy nữa , dẫu thời gian trôi , dẫu em say mê với thú vui bên người mới , dẫu em vốn phủ lên người một lớp vỏ giả tạo khá hoàn hảo , dẫu em mỉm cười và quàng tay ôm anh như một người bạn – một người bạn đã từng yêu em.

Chuyện đời – em khinh . Thời hạn , sác xuất , độ chính xác , chất lượng của một tình yêu , của một sự hứa hẹn , của một thái độ , của một lời nói . Nó có khác nào giá rao bán một sản phẩm ngoài thị trường đông đúc , nó có khác nào một món hàng trao qua nhiều tay , nó có khác nào một thứ ảo được phủ kĩ càng chất làm đẹp , nó có khác nào một vật quý giá nhưng bên trong hèn mọn , rẻ tiền ? 

Em đừng quy kết tất cả . Vẫn còn thừa ra đấy biết bao câu chuyện đẹp , happy – ending . Àh , vì em , một con bé như em mãi cũng chẳng bước chân vào được , mãi cũng không chạm tay tới , mà giữa dòng người thế em nghĩ bao giờ hạnh phúc mới đến lượt em ? ” Ở đâu đó sẽ có người đợi tôi ” – cứ thích đùa ..

Gió mùa này lành lạnh , tối đến nhớ lo ngủ sớm , đừng quá bỏ bê bản thân , nhớ ăn uống và chăm sóc bản thân thật kĩ .. nhớ nhe , vì em thôi . Này , sống phần em đi và đừng lo phần người